Page 91 - Lịch sử đảng bộ Tuyên Quang 1945 - 1970
P. 91
Thực hiện phương châm tác chiến của trên là “phát triển chiến tranh du
kích lên độ cao”, tỉnh đội tiến hành chấn chỉnh lại lực lượng quân du kích, chống
việc coi trọng du kích, hạ thấp vai trò của dân quân. Đến cuối năm 1951, dân
quân, du kích phát triển mạnh, tăng 250% so với trước và được chấn chỉnh về tổ
chức, bồi dưỡng kỹ thuật trinh sát, đánh bom mìn, địa lôi...Sự lãnh đạo của
Đảng trong lực lượng này được chú ý, tăng cường hơn. Hầu hết cán bộ xã đội,
trung đôi, tiểu đội đều là uỷ viên cấp uỷ hoặc đảng viên. Từ tháng 6-1951, do sai
lầm của việc giải tán huyện đội, sự lãnh đạo dân quân, du kích khoán trắng cho
tỉnh đội cùng với tư tưởng coi nhẹ vai trò của dân quân, du kích đã làm cho phng
trào bị rời rạc, có nơi không hoạt động. Tỉnh uỷ Tuyên Quang đã nhanh chóng
phát hiện, khắc phục thiếu sót này, chấn chỉnh các ban xã đội , nâng cao chất
lượng của dân quân du kích để làm hậu thuẫn và bảo vệ thắng lợi cuộc phát
động giảm tô trong những năm 1953-1954.
Thành tích nổi bật của dân quân du kích là công tác phòng gian bảo mật,
bảo vệ cầu đường trong thời gian chiến dịch Điện Biên Phủ. Năm 1954, trong 5
huyện (trừ Na Hang) có 1.724 đội viên du kích, trung bình mỗi xã có 1 tiểu đội
với biên chế 10 người. Trên địa bàn tỉnh, việc động viên tòng quân, huấn luyện
tân binh bổ sung cho bộ đội chủ lực có nhiều hình thức sáng tạo, đạt kết quả tốt,
1
trong đó điển hình là việc xây dựng các “Đại đội dự bị” một hình thức bổ sung
quân vừa nhanh vừa tiết kiệm ngân sách.
Năm 1952 tỉnh bổ sung cho quân đội được 525 người. Năm 1954 tuyển
quân được 581 người trong đó bổ sung cho lực lượng chính quy được 349
người. Dưới sự lãnh đạo của Đảng bộ, lực lượng vũ trang địa phương, phục vụ
tiền tuyến.
Ngày 14-10-1952, Trung ương mở chiến dịch Tây Bắc giải phóng Nghĩa
Lộ, Mộc Châu, Tuần Châu, Thuận Châu, Sơn La...Để cứu vãn tình thế,cuối
tháng 10-1952 quân Pháp mở chiến dịch “Lolaine” từ Trung Hà (Sơn Tây) đánh
lên Hưng Hoá (Phú Thọ); theo Quốc lộ 2 đánh lên Đoan Hùng. Ba tiểu đoàn lính
dù cũng được đổ xuống đay nhằm phá hoại hậu phương ta, chặn đường tiếp tế
(chủ yếu là đường 13A) cho tiền tuyến và thu hút chủ lực của ta về.
Nhận được tin địch tiến công lên Phú Thọ, tỉnh đã triệu tập Hội nghị Tỉnh
uỷ mở rộng, xây dựng kế hoạch tác chiến. Tỉnh uỷ chỉ thị cho tỉnh đội phân tán
2/3 bộ đội địa phương xuống các xã, 1/3 tập trung ở những nơi trọng điểm (chủ
yếu dọc Quốc lộ 2). Ta bố trí 1 đại đội ở Sơn Dương, 1 đại đội ở hạ huyện Yên
Sơn.
Tuy nhiện, địch không tiến công theo Quốc lộ 2 như ta dự đoán mà theo
đường 31 lên Thác Bà (Minh Phú – Yên Bình), vượt sông Chảy sang đóng quân
tại bến Hiên (Mỹ Lâm – Yên Sơn). Trước tình hình đó, tỉnh khẩn trương chuyển
quân sang bảo vệ Nhà máy MK1, H51. Sau khi đốt 1 kho quế của ta và phá hoại
1 . Số người chuẩn bị tòng quân được biên chế thành từng tiểu đội, trung đội...tuỳ theo địa dư, khu vực. Đại đội
dự bị đợưc tổ chức, huấn luyện tại địa phương, tự túc về lương thực. Sau huấn luyện, được huyện xác nhận và
không phải làm các công việc cần vụ ở địa phương để sẵn sàng bổ sung cho chu rlực.
91