Page 178 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 178
đói, mặc rét. Bọn chúng đứa nào cũng chuẩn bị sẵn một số súng đạn nói là để
bảo vệ đồn điền nhưng thực ra chống lại quân đội cách mạng.
Đội quân cách mạng lần lượt tiến vào tất cả các đồn điền trong vùng, giải
phóng anh chị em tá điền khỏi ách áp bức bóc lột của bọn chủ đồn điền, buộc bọn
này phải thực hiện đúng chính sách ruộng đất của Việt Minh đối với nông dân.
Chúng tôi vào đồn điền của tên Lê Giá, tịch thu súng và tuyên bố quyền
nguyên canh của tá điền là bất khả xâm phạm và sẽ nộp tô cho chủ đồn điền theo
quy định của chính sách Việt Minh; còn phần do dân dưới xuôi mới lên khai phá
thì thuộc quyền sở hữu của họ; chủ đồn điền phải chấm dứt mọi hành động đàn
áp dân ấp.
Vợ Lê Giá là một mụ đầm lai, mặt bự phấn. Cả hai vợ chồng rất hách dịch
đối với anh chị em tá điền. Hôm nay, hai bộ mặt tái mét cúi gằm, xin tuân theo
lệnh của cách mạng.
Đồn điền tên Dực ở Thiện Kế, toàn là ruộng tốt, trước đây hắn mua rẻ,
chiếm đoạt của nhân dân. Khi đội quân cách mạng đến, hàng trăm quần chúng
kéo theo, nhiều người đưa đơn kêu tên chủ đồn điền gian ác, chiếm ruộng đất
của dân, thu tô nặng và còn bắt tá điền phải làm công không. Tôi ra lệnh cho tên
Dực phải chấp hành nghiêm chỉnh các chính sách ruộng đất của Việt Minh, phải
tôn trọng quyền nguyên canh của tá điền. Hắn vâng dạ rối rít, nhất nhất xin tuân
theo và xin dành hẳn một kho thóc tuỳ quyền cách mạng sử dụng. Quần chúng
lao động ở đây được quân đội cách mạng đến giải quyết ruộng đất và còn chia
thóc lúa cho, nên rất phấn khởi.
Chủ đồn điền Thác Nóng (Cầu Bâm) là một tên Tây lấy vợ người Việt, cả
hai vợ chồng đã trốn về Hà Nội giao quyền quản lý đồn điền lại cho tên em vợ là
Lực. Tên này tỏ vẻ hung hăng chống đối cách mạng. Lập tức nó bị bộ đội Hồng
Long trói lại. Từ hùng hổ lúc đầu nay nó đâm ra run sợ, van lạy:
- Trước khi các ông định xử tội, tôi xin được đến gặp thượng cấp của các
ông để tôi bày tỏ lại lần cuối cùng.
Khi tên Lực bị giải đến, tôi nói cho hắn biết: đồn điền Thác Nóng hiện nay
vắng chủ, hắn chỉ là người trông nom hộ không có quyền sử dụng ruộng đất và thu
tô. Anh em tá điền vẫn tiếp tục làm phần ruộng của mình và sẽ góp một phần thóc
cho Uỷ ban Việt Minh địa phương để nuôi quân đội Giải phóng chống Nhật.
Tên Lực được tha, nó tỏ vẻ hối hận, hứa sẽ tuân theo lệnh của quân cách mạng.
Khi phát triển đến vùng Kim Xuyên, đội quân cách mạng đã tiến vào đồn
điền tên Roay-đờ-ba, một tên thực dân cáo già khét tiếng gian ác, đã chạy trốn.
Đồn điền này coi như vắng chủ, được giao lại cho Uỷ ban Việt Minh địa
phương, ruộng thuộc xã nào do xã ấy quản lý. Phần thóc lúa còn lại trong kho
cũng như tài sản khác đều bị tịch thu, phần do Uỷ ban Việt Minh địa phương
quản lý, phần đem chia cho tá điền và dân nghèo. Quần chúng tá điền thoát khỏi
178