Page 183 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 183
một. Cuộc chiến đấu kéo dài từ 9 giờ đến 12 giờ trưa, trận này địch chết 30 tên, một
số khác bị thương, chúng phải rút quân quay về chợ Bợ.
Sau thắng lợi này, đoán biết địch sẽ không từ bỏ ý đồ hành quân lên
Chiêm Hóa, tôi cho đơn vị tập kết gần chợ Bợ tiếp tục theo dõi địch. Ngày 14
tháng 6, được tin địch sẽ tiếp tục hành quân theo đường cũ, tôi và đồng chí Liên
bố trí trận địa phục kích ở cả hai đầu cầu Cả. Trung đội do tôi chỉ huy phục kích
ở đầu cầu về phía Tuyên Quang, trung đội đồng chí Liên chỉ huy phục kích ở
đầu cầu phía Chiêm Hóa. Do đã bị phục kích lần trước, lần này địch rất thận
trọng, chúng đi lom khom hai bên vệ đường, cách nhau 5 đến 10m. Khi đến gần
trận địa do tôi chỉ huy, chúng bỏ đường cái, rẽ xuống suối Đồng Vàng, lội qua
suối sang đầu cầu phía bên kia, không ngờ lại lọt vào trận địa của trung đội đồng
chí Liên. Trận chiến diễn ra hơn một giờ đồng hồ, rất ác liệt, các chiến sĩ ta dũng
cảm xông lên đánh giáp lá cà vật lộn với địch để cướp súng. Bọn địch vừa bắn
trả vừa cố chạy về hướng Chiêm Hóa, ta tiêu diệt hơn 30 tên Nhật và thu được
một số vũ khí.
Vừa lên đến Chiêm Hóa, được tin cánh quân kia bị chặn đánh ở Đầm
Hồng, quân Nhật vội vã quay trở về Tuyên Quang. Trước tình hình đó, ba trong
số bốn trung đội thuộc đại đội chủ lực giải phóng quân của tỉnh Tuyên Quang lại
tập trung ở xã Yên Nguyên để đánh địch. Trận địa chính vẫn là cầu Cả, lực
lượng gồm trung đội do tôi phụ trách, trung đội đồng chí Liên và hai tiểu đội
thuộc trung đội đồng chí Chì. Tại đèo Gà, ta bố trí một tiểu đội làm nhiệm vụ
quan sát, theo dõi địch.
Tôi bố trí trung đội do tôi phụ trách phục kích ở sát đầu cầu Cả phía
Chiêm Hóa, tiếp theo là trung đội đồng chí Liên, rồi đến hai tiểu đội thuộc trung
đội đồng chí Chì, (lúc đó đồng chí Chì đi vắng, trung đội phó là giáo Huyên chỉ
huy). Dân quân xã Yên Nguyên được bố trí từ đèo Gà đến cầu Cả để theo dõi
diễn biến hành quân của địch.
Sáng sớm ngày 24-6-1945, quân Nhật gồm hơn 200 tên có súng máy hạng
nặng tiến vào Yên Nguyên, dọc đường chỗ nào nghi ngờ có phục kích, chúng
dùng súng bắn như vãi đạn vào hai bên đường. Khi chúng vừa lọt vào trận địa,
đơn vị đồng chí giáo Huyên lập tức nổ súng. Sau khoảng 20 phút chiến đấu, một
bộ phận rút dần về phía chân núi, địch cho một toán đuổi theo, lực lượng còn lại
liền đánh vào phía sau lưng chúng. Địch để lại một bộ phận đối phó với trung
đội của đồng chí giáo Huyên, còn đại bộ phận địch vẫn tiếp tục tiến về phía cầu
Cả. Vấp phải trận địa của đơn vị đồng chí Liên, bọn chúng hết sức bất ngờ
nhưng cũng bắn trả kịch liệt. Sau một giờ chiến đấu, trung đội đồng chí Liên tản
ra bắn tỉa vào đội hình địch, chúng vẫn tiếp tục hành quân và lọt vào trận địa
phục kích của trung đội do tôi chỉ huy. Trận chiến kéo dài từ 9 giờ sáng đến 12
giờ trưa, bị tổn thất lớn, quân Nhật đành tháo chạy xuống đầu cầu Cả, rút ra ngòi
Pắc Nhụng để đi ca nô về Tuyên Quang, một số khác rút theo đường bộ. Trận
183