Page 723 - DIA CHI TUYEN QUANG_PHAN DAU
P. 723

Phêìn thûá tû: KINH TÏË - XAÄ HÖÅI  723


               xuyên, nhưng chủ yếu chỉ cung ứng nhu           phẩm nông nghiệp, lâm nghiệp, đặc biệt
               cầu tiêu dùng của công chức và binh lính .      là gỗ, gia súc, v.v. cũng được tư bản Pháp
                                                         1
                   Ở  Tuyên  Quang,  dưới  thời  Lê  -         chú trọng khai thác. Theo nhu cầu của thị
               Nguyễn,  cũng  đã  hình  thành  các  luồng      trường trong nước, hoạt động thương mại

               buôn  bán  rộng  lớn  giữa  các  vùng,  hàng    Tuyên Quang cũng có những biến đổi rõ
               hóa chuyển về miền xuôi, chủ yếu là lâm         rệt. Tuy nhiên, do sự chi phối của tình hình
               thổ sản và đại gia súc (trâu, bò).              kinh tế và chính trị từ năm 1914 đến năm
                   Để tiện lợi cho việc trao đổi, mua bán      1918, nền thương mại Tuyên Quang càng
               và  kích  thích  thương  mại  phát  triển,  từ   thể hiện rõ tính chất thuộc địa, nửa phong
               năm 1730, Nhà nước đã cho phép các trấn         kiến, tự cung tự cấp và lệ thuộc vào chính

               được mở xưởng đúc tiền, ở Tuyên Quang           quốc, dẫn đến sự sa sút ngày càng nghiêm
               cũng có một số xưởng đúc tiền nhỏ.              trọng vào những năm 30-40 của thế kỷ XX.
                   2- Thương nghiệp dưới thời Pháp thuộc           Thời  kỳ  Pháp  thuộc,  tính  đến  trước
                   Sau  khi  đánh  chiếm  được  Tuyên          Cách  mạng  Tháng  Tám  năm  1945,  ở

               Quang, thực dân Pháp kiểm soát chặt chẽ         Tuyên Quang đã tồn tại các loại thị trường
               mạng lưới giao thông, buôn bán nằm trong        truyền thống:
               kế hoạch khai thác và bóc lột thuộc địa. Viên         -  Thị  trường  bán  buôn:  chủ  yếu  là
               toàn  quyền  Đông  Dương  P.  Đume  (Paul       khoáng  sản;  thông  qua  hợp  đồng  giữa
               Doumer),  cũng  như  Méc  lanh  (Merlin)

               sau  đó,  đều  nêu  nguyên  tắc  biến  Đông     công ty khai thác khoáng sản của tư bản
               Dương  thành  nơi  cung  ứng  nguyên  liệu      Pháp  với  tư  bản  chính  quốc  về  quặng
               nông nghiệp, đầu tư công, thương nghiệp         thiếc, than, kẽm (năm 1905, khai thác mỏ
               có chừng mực, trói chặt các hoạt động này       kẽm Tràng Đà (thị xã), Đầm Hồng (Chiêm

               vào guồng máy kinh tế chính quốc.               Hóa); năm 1915, khai thác mỏ than Tuyên
                   Để triển khai công cuộc khai thác thuộc     Quang. Mỗi năm thực dân Pháp khai thác
               địa, thực dân Pháp đầu tư xây dựng cơ sở        khoảng  12.000  tấn  kẽm,  25.000  tấn  than.
               hạ tầng, từng bước mở mang công, thương         Riêng năm 1929, khai thác 26.271 tấn than,
               nghiệp .  Ngành  khai  thác  mỏ  được  tập      với số lãi là 610.803,24 phrăng, chưa kể lãi
                      2
               trung đầu tư vì nó nhanh chóng thu được         suất trong việc khai thác hàng nghìn tấn
               lợi nhuận. Đối với Tuyên Quang, thực dân        kẽm/năm).
               Pháp chú trọng khai thác than, các mỏ kim           Gỗ  và  lâm  sản  quý  hiếm  bị  tư  bản
               loại quý hiếm, như: vàng, đồng, kẽm; chế        Pháp và tư bản bản xứ liên kết, cung cấp
               biến nông, lâm sản... Bên cạnh đó, các sản      cho thị trường trong nước và nước ngoài.




                   1. Mạng lưới thị trường địa phương dưới dạng chợ ở nước ta đã có từ lâu đời. Chợ địa phương là
               môi trường hoạt động của những người buôn bán nhỏ, những thợ thủ công và nông dân. Họ đến đây
               để mua nguyên liệu và bán những sản phẩm của mình. Các lái buôn đường dài cũng đến chợ để mua
               những mặt hàng cần thiết. Tuy nhiên, các sản phẩm hàng hóa tại chợ chủ yếu phục vụ nhu cầu sinh hoạt
               của cư dân địa phương.
                   2. Để độc chiếm thị trường, thực dân Pháp công bố các đạo luật về thương mại (năm 1887, 1892),
               coi “Đông Dương là thuộc địa đồng hóa” về thương mại, dành vị trí độc quyền cho các công ty lớn của
               nước Pháp, như: Công ty Thương mại và Vận tải đường thủy Viễn Đông, Công ty Marseilles hải ngoại,
               Liên đoàn Thương mại châu Phi, Công ty Thương mại Đông Dương, v.v..
   718   719   720   721   722   723   724   725   726   727   728