Page 346 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 346

ĐÔI DÒNG TÂM SỰ CỦA TÔI
                                                                                                     1
                               VỀ THỜI KỲ Ở BAN NGHIÊN CỨU KHÔNG QUÂN

                                                                                               NGUYỄN TÂM TRINH

                                                                           Nguyên cán bộ Ban nghiên cứu không quân

                            Tôi nhận được quyết định đi học lái máy bay cùng năm đồng chí Giáp,
                     Huy, Hải, Hưu, Đại. Là những cán bộ đã chiến đấu những năm tháng đầu của

                     cuộc kháng chiến trên chiến trường Liên khu 3, 4, 10, nhận được giấy đi học,
                     mỗi người một tâm trạng. Là những cán bộ đã tốt nghiệp phổ thông trung học
                     hòi Pháp thuộc, có anh đã đậu tú tài toán, được cử đi học, ai cũng ít nhiều chút
                     tự hào. Chúng tôi về thôn Ngòi Liễm sau một chặng đường cuốc bộ từ Quán

                     Vuông qua Văn Lãng, vượt Đèo Khế đến Sơn Dương và về đúng chỗ. Đó là vào
                     những tháng đầu của mùa hè 1949, năm mà cuộc kháng chiến chống thực dân
                     Pháp  đang  ở  giai  đoạn  tích  cực  cầm  cự,  chuyển  mạnh  sang  tổng  phản  công.
                     Được xếp vào lớp học cùng với gần 20 anh em khác cũng từ các chiến trường

                     trở về, cuộc sống tràn đầy chuyện thú vị của cuộc chiến, mặc dù cơm chỉ lưng
                     bát, muối cũng chỉ đủ mặn, nằm rừng bạn với vắt, ngủ đất vui cùng muỗi, rệp,
                     rắn, rết. Hành trang của chúng tôi vẻn vẹn có một bộ quần áo lót, vài cuốn sách
                     cũ mang đi và đôi dép cao su vạn dặm. Lý tưởng của chúng tôi là phía trước,

                     cho sự nghiệp kháng chiến thắng lợi, cho thấy được cái ngày độc lập tự do, đất
                     nước là của mình sau gần trăm năm nô lệ.
                            Chúng tôi là đảng viên trẻ, ai cũng hăm hở, ai cũng dùi mài làm việc, rèn
                     luyện học tập. Cả 3 tháng trời học ngành lái máy bay với đủ bộ môn: vật lý,

                     điện, cơ khí, lái, bay, khí tượng, chính trị, dân vận… bằng tiếng Pháp do giáo
                     viên Việt người Đức giảng.
                             Đang học, 5 đồng chí cùng đi với tôi dần dần được điều về đơn vị, về Bộ
                     tổng tham mưu nhận công tác, còn lại một mình tôi. Tôi gặp anh Đoàn Mạnh

                     Nghi, phụ trách chính trị và là bí thư chi bộ hỏi, thì anh bảo ý kiến anh Hoàng
                     Văn Thái là "Tâm Trinh là cán bộ D, ở lại sau này còn phụ trách anh em". Tôi
                     yên tâm học, vừa là học viên, vừa là trung đội trưởng và là chi uỷ viên trong
                     khoá  học.  Ba  tháng  trôi  qua,  chúng  tôi  lội  bộ  lên  Chiêm  Hoá,  đến  thôn  Soi

                     Đúng, tả ngạn Sông Lô. Tại đây, một dải đất rộng 20m, dài 200m bằng phẳng
                     được dùng làm bãi tập. Chúng tôi đẩy chiếc máy bay Morane không cánh ra và
                     mỗi người ngồi lên, phát động máy và điều khiển cho nó bò 2 vòng trên đường
                     bãi. Tuy không cất cánh lên cao nhưng cũng tự mình thể hiện một số vấn đề đã




                     1  In trong kỷ yếu  Ban nghiên cứu không quân trong kháng chiến chống Pháp, nhân kỷ niệm 50 năm thành lập

                                                                346
   341   342   343   344   345   346   347   348   349   350   351