Page 204 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 204
- Trưa hôm ấy tôi ăn một bữa cơm thật ngon miệng: cơm gạo đỏ, tôm rim,
canh rau muống đựng trong ống bương bổ đôi. Các anh cùng ăn cơm cho biết
rau muống là do Bác trồng.
Ít lâu sau, tôi được sang làm việc bên Bác. Hàng ngày Bác làm việc ở lán
riêng. Hết giờ làm việc Bác cùng sinh hoạt chung với anh em. Vui nhất là sau
giờ làm việc buổi chiều. Bác thường cùng anh em trong cơ quan đánh bóng
chuyền. Bác già, tay cứng nên búng bóng yếu, "đối phương" muốn gỡ điểm,
thường phát bóng vào chỗ Bác, Bác biết thường nói to:
- A, "truy tủ" hả? Bác vừa nói vừa nhảy lên đỡ bóng.
Có lần đối phương phát bóng "ác" quá, Bác biết không đỡ được liền kêu:
- Trường, Kỳ, Kháng, Chiến đâu? Cứu bóng! Mọi người cùng cười vui vẻ.
Bấy giờ theo chính sách đào tạo và bồi dưỡng cán bộ, cơ quan cử một số
cán bộ trẻ ra nước ngoài học tập. Tôi cũng ở trong số đó. Nhưng tôi không muốn
đi. Biết được điếu đó, Bác liền gọi đến hỏi. Tôi trả lời
- Dạ, thưa Bác, cháu muốn được công tác ạ.
- Thế cháu có muốn được công tác thật tốt không?
- Có ạ.
-Có muốn phục vụ nhân dân được tốt không?
- Có ạ.
- Thế thì phải đi học. Bây giờ có điều kiện thì phải học tập. Học tập để hiểu
nhiều, biết nhiều. Có hiểu nhiều, biết nhiều, mới phục vụ nhân dân tốt được.
Sau khi giảng giải và khuyên tôi đi học là cần thiết, Bác dặn:
- Đi học thì phải chịu khó, phải chăm chỉ học tập. Chưa hiểu thì phải hỏi,
không được giấu dốt, đã hiểu rồi thì bảo cho bạn cùng hiểu
Rồi Bác lấy cái hộp thuốc lá của Bác đưa cho tôi. Bác nói:
- Bác cho cháu cái hộp này để đựng kim chỉ, ngoài giờ học phải thêu,
thùa, may, vá. Con gái phải biết làm những việc đó.
Tôi sang nước bạn học trường sư phạm. Tốt nghiệp, tôi về nước, dạy học
ở Việt Bắc cho đến ngày kháng chiến chống thực dân Pháp thắng lợi, tôi trở về
tiếp quản Thủ đô.
Ngày tháng qua đi rất nhanh. Những lời Bác dặn vẫn vang vọng trong tâm
trí tôi. Tôi ra sức chăm chỉ học tập, dạy dỗ các em. Chiếc hộp thuốc lá Bác cho,
tôi luôn nâng niu trân trọng. Vâng lời Bác dặn, tôi học may, học vá, học thêu
thùa. Trong chương trình học tập của các em, tôi cố gắng sắp xếp thời gian dạy
các em gái khâu vá. Tôi thường kể cho các em nghe chuyện về chiếc hộp thuốc
lá Bác cho và những lời Bác dặn dò, giúp các em thêm kính yêu lãnh tụ, thề cố
gắng học tập và làm theo lới Bác dạy.
Một kỷ niệm không thể nào quên trong cuộc đời tôi, đó là lần thứ 4 được
gặp Bác. Hôm đó vào ngày 12-6-1956, Bác đến thăm lớp đào tạo hướng dẫn
viên trại hè tại Trường Chu Văn An, Hà Nội.
204