Page 201 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 201

bữa chiều, anh em đã nhường tôi số gạo ít ỏi còn lại đủ nấu niêu cháo con để tôi

                     ăn lấy sữa cho con bú, tôi quên sao được tình thương này.
                            Các đồng chí lãnh đạo cũng chịu chung cảnh sống như toàn thể cán bộ
                     trong cơ quan, cũng chịu rét, chịu thiếu thốn, ăn uống kham khổ. Một vài năm
                     sau, có chế độ tiểu táo phục vụ các anh. Nhưng cũng chỉ là bữa cơm đạm bạc

                     không sao cung cấp đủ ca-lo cần thiết, các anh đều gầy nhưng đôi mắt vẫn sáng,
                     nụ cười vẫn nhân hậu, vẫn đảm nhiệm một khối lượng công việc ngày càng quan
                     trọng. Tất cả vì độc lập dân tộc, vì trường kỳ kháng chiến nhất định thắng lợi.
                            Phương tiện làm việc cũng thiếu. Bàn ghế bằng bương tre tự tạo, giấy viết

                     khan hiếm phải dùng tiết kiệm, bút là bút học sinh với lọ mực tím. Ai có được
                     bút Pilôt hay bút WeReve là may mắn. Đèn dầu heo hút đêm khuya không được
                     toả sáng rộng hoặc lọt ra ngoài trời sợ máy bay bà già thám thính được sẽ gọi
                     máy bay đến oanh tạc, bắn phá, áo quần phải phơi dưới tán cây....

                            Cuộc sống và làm việc gian khổ là như vậy, nhưng phẩm chất cách mạng
                     của mọi cán bộ đều được thể hiện ngày càng vững vàng với lòng yêu nước, yêu
                     độc lập tự do, tận tuỵ giúp việc Thường vụ Trung ương Đảng, trung thành, tin
                     tưởng tuyệt đối vào sự lãnh đạo của Đảng, của Bác Hồ. Không khí trong cơ

                     quan đầm ấm thân thương, nhường sẻ áo, lo cho nhau từng viên thuốc, từng bát
                     cháo giàu tình nghĩa hơn giàu chất dinh dưỡng trong đời thường cũng như trong
                     lúc đau ốm. Trong những bữa cơm ngày càng được cải thiện, vẫn có tiếng cười,
                     những buổi tối vẫn có những câu chuyện rôm rả. Những đêm khuya mưa phùn

                     gió bấc rét buốt cóng tay vẫn có những cuộc quây quần bên bếp lửa hồng vơi
                     những củ sắn nướng chia tay nhau mỗi người một khoanh. Phải chăng câu thơ"
                     Thương nhau chia củ sắn lùi" của Tồ Hữu cũng xuất xứ từ cảnh đó, nơi cơ quan
                     anh. Những buổi chiều đẹp trời, bài hát "Kết đoàn' cùng điệu nhảy "sol la sol" đã

                     quyện tay các đồng chí lãnh đạo với vòng tay của anh em tạo nên bầu không khí
                     tươi vui sau một ngày làm việc.
                            Bác Hồ cũng rất qua tâm đến cuộc sống và công tác của anh chị em bên
                     Văn phòng Trung ương Đảng. Bác dặn không nên ăn nhiều măng, phải tăng gia,

                     chăn nuôi trồng rau xanh lấy thực phẩm cải thiện bữa ăn để anh em duy trì được
                     sức khoẻ, góp phần giúp Trung ương lãnh đạo kháng chiến thắng lợi. Khi sang
                     làm việc với Thường vụ Trung ương, Bác thường đến nhà bếp trước kiểm tra
                     tình hình vệ sinh, xem xét bữa ăn của anh em. Bác thăm nơi ngủ, căn dặn anh

                     em nằm màn chống muỗi đốt, tránh sốt rét, làm ổ rơm vào mùa đông sương
                     muối đảm bảo giấc ngủ ban đêm. Bác còn cho gọi các cháu đến quây quần bên
                     Bác, hát Bác nghe. Bác chia kẹo cho từng cháu, dạy chúng tôi biết nuôi biết dạy
                     con cái. Hình ảnh Bác ngồi ôm hai con tôi trong lòng in sâu mãi mãi trong trí óc

                     và trái tim tôi.
                            Nhớ về Văn phòng Trung ương, cơ quan tôi sống và công tác cách đây
                     hơn nửa thế kỷ ở chiến khu Việt Bắc, tôi không quên được những kỷ niệm sâu


                                                                201
   196   197   198   199   200   201   202   203   204   205   206