Page 197 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 197

hào vì đã được góp phần của mình vào sự nghiệp đấu tranh cho Độc lập và Tự

                     do của Tổ quốc Việt Nam yêu quý.
                            Tháng 10-1947, quân Pháp nhảy dù xuống thị xã Bắc Cạn (7-10-1947) vài
                     ngày sau, giặc Pháp mở một mũi tiến công vào khu vục trường đóng. Thế là
                     trường vừa khai giảng xong đã phải sơ tán vào trong rừng. Trong hoàn cảnh đó,

                     Giáo sư đã được đồng bào dân tộc Tày nhường nơi ăn, chốn ở và chỉ dẫn cách
                     tránh địch an toàn. Giáo sư có nhắc đến một chi tiết: Một lần, bọn giặc lùng sục
                     vào nhiều khu vực trường đóng chúng đốt nhà ở của giáo sư Tôn Thất Tùng,
                     chúng phá nhà ở của Giáo sư Hồ Đắc Di, chúng gọi loa - gọi đúng tên bác sỹ Hồ

                     Đắc Di, bác sĩ Tôn Thất Tùng kêu gọi các anh trở lại làm việc với Chính phủ
                     Pháp. Được nhân dân địa phương bảo vệ, giữ bí mật nên bọn chúng đã không
                     phát hiện ra chỗ các anh đang cùng gia đình ẩn náu. Do đó, sự việc này đã để lại
                     trong tâm trí của các anh một kỷ niệm sâu sắc về tấm lòng yêu thương cao cả

                     của người dân Chiêm Hoá.
                            Giáo sư Hồ Đắc Di kết luận: Đi kháng chiến, đó là tiếng gọi của lương
                     tâm,  đồng  thời  cũng  là  hưởng  ứng  lời  kêu  gọi  của  Chủ  tịch  Hồ  Chí  Minh:
                                                                                               1
                     "chúng ta thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu làm nô lệ" . Và, đi kháng
                     chiến đó là đi con đường dài hàng nghìn cây số, kháng chiến trên ba nghìn ngày
                     không nghỉ, kháng chiến tám, chín năm cho đến ngày miền Bắc giải phóng Đi
                     được, làm được như vậy là vì có tấm lòng ưu ái của nhân dân, đặc biệt là nhân
                     dân Chiêm Hoá.

                             ...Chiêm Hoá còn đánh dấu một cái mốc quan trọng trong đời sống của
                     anh Phan Anh. Đó là trong khi anh Phan Anh đang dự một Hội nghị Trung ương
                     về tài chính tháng 4 năm 1954 ở một làng trên khu Quẵng thì anh nhận được
                     điện của Bác Hồ gọi về Sơn Dương để lên đường đi hội nghị Giơnevơ.

                            Tất nhiên, sau Giơnevơ anh Phan Anh về thẳng Hà Nội. Và, những năm
                     sau khi hoà bình được lập lại ở miền Bắc, anh Phan Anh đã cùng tôi nhiều lần
                     trở lại Chiêm Hoá và được các đồng chí trong huyện uỷ và uỷ ban cũng như bà
                     con ở Quẵng tiếp đón ân cần.

                            Tóm lại, lịch sử Chiêm Hoá đối với chúng tôi không thể tách rời với lịch
                     sử của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và sự nghiệp của cả đời tôi.
                            Chiêm Hoá không thể tách rời được lịch sử kháng chiến và đời sống của
                     những chiến sỹ đã phục vụ trên mảnh đất này.










                     1  Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.4, tr.480.
                                                                  197
   192   193   194   195   196   197   198   199   200   201   202