Page 110 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 110
Cộng sản Đông Dương và thông qua Mười chính sách lớn của Mặt trận Việt Minh,
như: giành lấy chính quyền, xây dựng nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa trên nền
tảng hoàn toàn độc lập; võ trang toàn dân, phát triển Quân Giải phóng Việt Nam; tịch
thu tài sản của giặc nước và của Việt gian tùy từng trường hợp sung công làm của
quốc gia hay chia cho dân nghèo, bỏ các thứ thuế do Pháp, Nhật đặt ra, đặt mọi thứ
thuế công bằng và nhẹ, ban bố những quyền của dân, như: nhân quyền, tài quyền
(quyền sở hữu), dân quyền (các quyền tự do dân chủ, phổ thông đầu phiếu, dân tộc
bình đẳng, nam nữ bình quyền); chia lại ruộng công, giảm địa tô, giảm lợi tức, hoãn
nợ, cứu tế nạn dân, ban bố Luật Lao động, ngày làm tám giờ, định tiền lương tối
thiểu, đặt xã hội bảo hiểm, xây dựng nền kinh tế quốc dân, phát triển nông nghiệp;
mở quốc gia ngân hàng; xây dựng nền quốc dân giáo dục, kiến thiết nền văn hóa
mới, thân thiện và giao hảo với các nước Đồng minh và các nhược tiểu dân tộc để
giành lấy sự đồng tình ủng hộ của họ…
Đại hội làm việc khẩn trương từ chiều 16 và suốt ngày 17. Sau khi đại hội đã
thông qua những nghị quyết và sắp bầu Ủy ban dân tộc giải phóng toàn quốc thì có
tin báo Cụ Hồ Chí Minh sắp lại thăm Hội nghị. Cụ Hồ Chí Minh là ai? Trong các
đại biểu có một số đã biết là ai rồi, nhưng cũng có một số chưa từng nghe biết bao
giờ cả. Về phần tôi, thực tình ba tiếng "Hồ Chí Minh" mới đến với tôi lần đầu tiên,
nhưng tôi đã biết ngay là ai. Cả Hội nghị chăm chú nhìn về phía trước.
Rồi, trước mắt tôi, một người xắn quần, đội mũ nồi, tay chống gậy đi qua
trước đình nhưng không vào thẳng Hội nghị, mà lại rẽ xuống suối rửa chân rồi
mới vào. Người không còn là một thanh niên tuấn tú như tôi đã thấy trong ảnh
nữa, mà một Cụ Già gầy ốm da xanh nhợt, má hơi hóp vào, tuy vậy, vầng trán
cao và đôi mắt trong sáng vẫn nổi bật lên. Cụ Hồ Chí Minh bước vào đình. Hội
nghị vỗ tay vang dội. Cụ bắt đầu nói, nói về tình hình Nhật đầu hàng Đồng minh
cùng công việc cấp tốc phải làm hiện nay. Thực tình, lúc ấy, tôi chờ đợi những
giọng nói hùng hồn hơn, đanh thép hơn, thì lại được nghe những lời giản dị rõ
ràng với cách nói chậm rãi. Đại hội trở lại làm việc, bầu ra Ủy ban Dân tộc Giải
phóng toàn quốc. Những người được đề cử đều có người giới thiệu quá trình
công tác cách mạng một cách sơ lược. Người giới thiệu tôi là đồng chí Tống
(Phạm Văn Đồng). Ủy ban Dân tộc Giải phóng bầu ra theo nghị quyết của Đại
hội, một khi cần thiết sẽ đổi thành Chính phủ lâm thời. Ủy ban do Cụ Hồ Chí
Minh làm Chủ tịch, còn tôi làm Phó chủ tịch. Đến lượt Ủy ban Dân tộc làm lễ
tuyên thệ trước Đại hội. Đây là những phút trang nghiêm nhất và cảm động nhất.
Đồng thời, đoàn đại biểu nhân dân địa phương gồm cả già, trẻ, trai, gái dắt một
con bò và mang mấy sọt gạo đem đến mừng Hội nghị. Các ủy viên trong Ủy ban
Dân tộc Giải phóng ra bắt tay các đại biểu nhân dân. Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ
vào một em bé cởi truồng mang cái bụng giun to tướng, nói với các đại biểu:
"Nhiệm vụ của chúng ta là làm sao cho các em bé như em bé này có cơm ăn, áo
mặc, khỏe mạnh và được học hành". Đây cũng là câu nói đầu tiên thấm vào tình
cảm của những người mới lần đầu tiên gặp Người.
110