Page 932 - DIA CHI TUYEN QUANG_PHAN DAU
P. 932

Chương XIII


                                                          Y TẾ






               I- Y HỌC CỔ TRUYỀN TUYÊN QUaNG                  rừng của các huyện đều có... Tuy vậy cũng
                                                               có hai loại là cây đực và cây cái. Loại đực
                   1. khái quát
                                                               thì dùng được, loại cái không dùng được...
                   Y  học  cổ  truyền  Tuyên  Quang  hình      Cây  quả  sa  nhân  rất  cần  để  làm  thuốc.
               thành  và  phát  triển  gắn  với  tập  quán     Thứ cây này hình dáng giống như gừng
               chữa bệnh trong dân gian; đã được nhắc          gió, hoa rất đỏ, mọc ở trên rễ. Tháng 3 ra
               tới trong Dư địa chí (thế kỷ XV), Đại Nam       hoa, tháng 6 thu hái, sản sinh ở Hàm Yên
               nhất thống chí, Tuyên Quang tỉnh phú (thế       và Thu Châu, hằng năm người ta mua để

               kỷ XIX). Trong Dư địa chí của Nguyễn Trãi,      dâng tiến... Tam thất là cây loại thân thảo
               có nhắc đến sản vật mật ong và sừng tê          giống như gừng gió, hoa nhỏ có 3 chẽ, màu
               giác của Tuyên Quang, đặc biệt là mật ong       trắng, hoa già thì kết quả. Thổ dân hái quả,
               được người Thổ dùng vào chữa bệnh giun.         cây trồng ba năm thì có hoa, 6-7 năm thì củ
               Xã Tân Loan, huyện Hàm Yên có địa danh          già, càng già càng tốt, đến 20 năm củ tam
               Bến Thuốc, Thuốc Thượng và Thuốc Hạ;
               Bến Thuốc xưa là nơi thuyền bè mua bán          thất già trông gần giống củ gừng. Người
               các loại dược liệu quý ở địa phương. Trong      ta đào về phơi khô, tán làm thuốc, bột màu
               Thần tích ngôi đền ông thế kỷ XVIII có nói      vàng nhạt, dùng để cầm máu, v.v..”. Trong

               đến tiềm năng cây thuốc: “... Sơn hào vô        Bài ký phong thổ tỉnh Tuyên Quang (1920),
               tận, lương dược tiềm tàng, không thứ gì         Tiến  sĩ  Nguyễn  Văn  Bân  nhận  xét:  Đến
               không có nhờ khí hạo nhiên”. Trong Đại          như  sa  nhân,  nấm  hương,  bột  đao,  chè,
               Nam nhất thống chí có nhắc tới tập quán         nứa, gỗ, mật ong, sừng nai, đất toàn rừng
               chữa bệnh bằng lối “tin ở quỷ thần” của         núi, chỗ nào cũng có, dân nhờ lâm lợi ấy
               đồng bào dân tộc thiểu số. Tuyên Quang          để làm nhật dụng. Thời kỳ chuẩn bị tổng
               tỉnh phú (năm 1861) của Đặng Xuân Bảng          khởi  nghĩa  Cách  mạng  Tháng  Tám,  Chủ

               ghi việc chữa bệnh bằng thuốc Nam và            tịch Hồ Chí Minh lâm bệnh nặng, Người
               các loài thảo dược quý của Tuyên Quang          đã được bà con dân tộc thiểu số khu vực
               như hà thủ ô, quả kim anh, sa nhân, tam         Tân Trào dùng cây thuốc Nam chữa khỏi
               thất.  Chẳng  hạn:  “Hà  thủ  ô  còn  gọi  là   bệnh cho Người. Như vậy, Tuyên Quang
               cây “dạ giao đằng” vì ban đêm các cây           là  nơi  có  nguồn  tài  nguyên  thiên  nhiên
               của nó quấn lại với nhau. Ngày xưa có           phong phú về dược liệu và truyền thống
               người  họ  Hà  đào  củ  của  nó  đem  sắc       y học dân gian.
               uống, tóc đã bạc lại đen trở lại, nên đặt           Dưới  thời  Pháp  thuộc,  khi  y  học
               tên là hà thủ ô. Thứ cây này ở vùng đất         phương Tây xâm nhập vào nước ta, đã ảnh
   927   928   929   930   931   932   933   934   935   936   937