Page 349 - DIA CHI TUYEN QUANG
P. 349

350                               Từ điển Tuyên Quang


                   ức của Bác về chặng đường hiểm              bay lên trời đem thóc gieo cấy bên

                   nguy đã qua; hình ảnh Bác như               sông Ngân Hà. Nhớ ơn xưa, ngày
                   linh hồn của Đảng trong những               gặt đầu mùa đồng bào làm lễ ăn
                   giờ  phút  quyết  định  vấn  đề  lớn        cơm mới để nhớ vị Sằn Nồng.

                   lao  của  dân  tộc.  Hình  ảnh  Bác
                   đến gần các cháu bé thiếu quần                 Đồng  bào  Tày  lại  gắn  câu
                   áo  mặc,  ốm  yếu  và  nói  với  các        chuyện  hạt  thóc  với  chuyện  ái

                   đại biểu Quốc dân: nhiệm vụ của             tình: Nguyên khi xưa có một người
                   chúng ta là phải làm sao cho các            chị dâu và người em chồng trong

                   em bé có cơm no, có áo ấm, được             một nhà cùng có tình cảm với một
                   đi học, không lam lũ mãi.                  người con trai. Tục truyền hồi ấy
                                                               hạt lúa to gấp nghìn lần bây giờ,
                     824. GẶT LÚA                              đến mùa chín thì thóc nhà ai bay

                     Truyện của đồng bào Pà Thẻn,              về nhà người ấy. Vì sự ghen tuông
                   kể rằng: Có một chàng lười, đến             tranh nhau nhân ngãi nên người

                   mùa  lúa  chín  không  quét  dọn            em muốn cho chị dâu mình thêm
                   kho. Khi lúa chín ùn ùn về nhà,             phần vất vả, bèn nguyền một câu
                   anh mới cầm đến chổi thì lúa đẩy            rằng: “Thóc của ai người ấy phải

                   anh  vào  góc  nhà.  Anh  liền  lấy         đi  gặt  lấy  về  nhà”.  Từ  đó,  đến
                   chổi đánh đập xua đuổi lúa. Lúa             mùa lúa chín ai cũng phải tự đi
                   giận bỏ lên nương và bảo: Từ nay            gặt lúa gánh về.

                   lúa chín con người phải tự đi gặt
                   lúa gánh về.                                   825. GẦU TÀO
                                                                  Lễ hội cầu phúc hoặc cầu mệnh
                     Đồng  bào  Sán  Chay  lại  kể:            của  người  Mông,  diễn  ra  vào
                   Ngày xưa có ông Sằn Nồng đi săn             khoảng nửa đầu tháng Giêng âm
                   tìm thấy hạt thóc trên rừng đưa             lịch.  Đây  là  lễ  cúng  tạ  trời  đất,

                   về nhà ở, đến mùa xuân thóc tự              thần  linh  phù  hộ  cho  gia  đình
                   ra đồng mọc, cuối vụ hạt chín tự            khỏe  mạnh,  thịnh  vượng,  cầu
                   kéo về nhà nuôi người. Do người             phúc, cầu lộc, cầu con...

                   vợ  Sằn  Nồng  lười  biếng  lại  xua
                   đuổi thóc, thóc lúa cùng nhau thề              Lễ  hội  Gầu  tào  có  hai  phần:
                   không bao giờ tự về nhà nữa. Sằn            phần lễ và phần hội. Nếu hội tổ

                   Nồng biết chuyện mời thóc trở về            chức  trong  3  năm  liền  thì  mỗi
                   nhưng  không  được  bèn  lấy  hạt           năm tổ chức 3 ngày, nếu hội làm

                   vung lên trời thành các vì sao, ông         gộp trong một năm sẽ tổ chức 9
   344   345   346   347   348   349   350   351   352   353   354