Page 387 - TQ - Thu do khu giai phong trong CMT8
P. 387
xung đột vũ trang cũng nổ ra, nhưng là xung đột với quân Bảo
an binh của chính quyền bù nhìn (ở các tỉnh Thanh Hóa, Ninh
Thuận, điển hình nhất là tỉnh Hà Đông), làm cho 47 người chết;
hoặc có xung đột vũ trang ở các tỉnh Lạng Sơn, Yên Bái, Cao
Bằng, Vĩnh Yên giữa quân khởi nghĩa với quân Tưởng Giới
Thạch mới tràn vào cũng như ở các tỉnh Hải Ninh, Hải Phòng,
Kiến An, Lào Cai, Phú Thọ, Hà Tiên, quân khởi nghĩa đã xung
đột vũ trang với các lực lượng phản động.
Nhìn toàn cục, ở đại đa số các tỉnh, thành phố, nhất là ở ba
nơi quan trọng nhất là Hà Nội, Huế, Sài Gòn, cuộc Tổng khởi
nghĩa nổ ra thắng lợi không phải từ xung đột vũ trang mà là từ
sức mạnh bạo lực của quần chúng kết hợp với đấu tranh ngoại
giao rất khôn khéo từ sự lãnh đạo của Trung ương Đảng cũng
như từ các đảng bộ địa phương. Điều này buộc quân Nhật phải
giữ thái độ trung lập, không can thiệp vào Tổng khởi nghĩa
giành chính quyền của quân Việt Minh đối với chính quyền
phong kiến. Cuộc đấu tranh ngoại giao này chỉ phát huy tác
dụng khi dựa trên sức mạnh to lớn của quân khởi nghĩa, tức là
thực lực của nhân dân do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo.
Với năng lực và hoàn cảnh của mình, Chính phủ Trần
Trọng Kim chỉ tồn tại vẻn vẹn khoảng 4 tháng. Ngày 5-8-1945,
Chính phủ Trần Trọng Kim dâng lên Hoàng đế Bảo Đại tờ
phiến xin từ chức, và ngày hôm sau (6-8-1945) đã được chấp
nhận. Chính phủ Trần Trọng Kim đã không có hành động gì
trong việc làm cho quân đội Nhật ở Việt Nam "đứng im" trước
quân khởi nghĩa của Việt Minh. Lẽ nào việc này lại là công của
Chính phủ Trần Trọng Kim!
Nhìn nhận để đánh giá về cuộc Cách mạng Tháng Tám năm
1945 đã được phản ánh qua nhiều nguồn tư liệu lịch sử và qua
nhiều người với những chính kiến khác nhau. Nhưng lịch sử chỉ
389