Page 384 - TQ - Thu do khu giai phong trong CMT8
P. 384

hoàn toàn  phụ thuộc  vào chính sức mạnh  vùng lên của nhân
                             dân Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo. Chỉ có thể
                             gọi thắng lợi  đó là "ăn may" khi  Đảng Cộng sản Việt Nam
                             không làm gì cả, hoặc yếu ớt, hoặc năng lực kém không làm nổi
                             vai trò lãnh đạo và không sáng suốt, nhạy bén với tình hình;
                             khi  Đảng không tập hợp  được lực lượng quần chúng mà vẫn
                             giành  được chính quyền về  tay mình. Thời cơ giành chính
                             quyền đã xuất hiện trong một thời gian ngắn mà chỉ có Việt

                             Nam tận dụng được, còn ở Lào và Campuchia thì không. Thời
                             cơ như nhau, nhưng các đảng phái và lực lượng chính trị khác
                             ở Việt  Nam không nắm  được trong  khi  đó chỉ có  Đảng Cộng

                             sản Việt Nam  nắm  được,  đã phát  động một cuộc Tổng khởi
                             nghĩa giành lấy chính quyền trong phạm vi cả nước. Điều này
                             giải thích tại sao yếu tố nội lực quan trọng và quyết định chứ
                             không phải "ăn may".
                                 Còn "khoảng trống quyền lực" (power vacuum)?  Có cái

                             khoảng trống ấy không? Lực lượng quân đội Nhật ở Việt Nam
                             vẫn còn  đông và vẫn còn mạnh. Chính phủ Trần Trọng Kim
                             thân Nhật vẫn còn đó. Họ không thể chống lại những dòng thác

                             cách mạng Việt Nam vùng lên là có lý do. Họ biết là họ không
                             thể nào ngăn được những sức mạnh như triều dâng thác đổ ấy
                             vào cái thời điểm của những ngày Tháng Tám lịch sử năm 1945.
                             Họ đâu có cái tư tưởng nhường cho cách mạng! Với bản chất đế
                             quốc thực dân - phong kiến, họ không bao giờ tự nguyện trao

                             nộp cho cách mạng cái quyền lực mà họ  đang nắm giữ. Cách
                             mạng phải tự làm lấy cái việc, không có gì khác hơn là dùng bạo
                             lực cách mạng  để phá tan bộ  máy chính quyền thống trị của

                             phát xít Nhật và chính phủ thân Nhật Trần Trọng Kim. Cả bộ
                             máy đồ sộ của chế độ phong kiến Việt Nam vẫn còn nguyên đó.
                             Như vậy, cách  mạng Việt Nam  đã  đứng về phe  Đồng minh



                               386
   379   380   381   382   383   384   385   386   387   388   389