Page 791 - DIA CHI TUYEN QUANG
P. 791
792 Từ điển Tuyên Quang
1873. SỰ TÍCH CHÍN MƯƠI sau thoát ra được chạy lên đèo tìm
CHÍN NGỌN NÚI THƯỢNG LÂM người yêu, và mất tích trong rừng
Truyện cổ dân tộc Tày. Vị vua sâu. Con đèo nơi họ gặp nhau hàng
nọ được Thiên thần khuyên phải đêm vẫn văng vẳng hai tiếng Ái
xây dựng thành trì ở nơi hiểm yếu Au da diết, buồn thảm. Dân trong
có đủ 100 ngọn núi vây quanh mới vùng lấy hai tiếng Ái Au đặt cho
giữ yên được bờ cõi. Bí mật bị lộ, tên đèo.
quan sở tại ở Thượng Lâm thấy 1875. SỰ TÍCH ĐÈO CỔ YỂNG
quê mình đã có 99 ngọn núi liền
sai người đắp thêm một ngọn núi Truyện cổ dân tộc Tày, giải
nữa cho đủ 100. Thiên thần mang thích nguồn gốc tên đèo Cổ Yểng.
theo 100 con phượng hoàng đi Truyện kể về cô gái xinh đẹp, con
tìm đất xây kinh đô. Đến Thượng một ông thầy giỏi, ai cũng đem
Lâm, 99 con đậu xuống 99 ngọn lòng yêu mến, trong đó có Phầy và
núi, còn một con, sau hai lần Nậm là hai học trò của cha cô. Nhà
không chịu đỗ xuống ngọn núi giả cô nuôi một con yểng rất khôn, nói
đã bay đi, 99 con kia lập tức bay tiếng người rất sõi. Khi người thầy
theo. Viên quan sở tại bị xử về tội chết, hết tang hai người ngỏ lời với
dối trên lừa dưới. cô gái. Cô giao hẹn con Yểng gọi
tên ai cô lấy người đó. Con Yểng
1874. SỰ TÍCH ĐÈO ÁI AU kêu tên Nậm, cô lấy Nậm, sinh
Truyện cổ dân tộc Tày, kể về con. Nậm đi làm ăn xa, 5 năm
tình yêu của đôi trai gái vùng không về. Tưởng chồng chết, cô
Thượng Lâm, Trùng Khánh. Yêu lấy Phầy. 10 năm sau, Nậm về, cải
nhau nhưng bị gia đình ngăn cản, trang thành người mua chim. Cả
hai người phải hẹn gặp nhau ban làng không ai nhận ra Nậm trừ
đêm. Nàng từ Thượng Lâm lên, con Yểng. Biết vợ đã lấy và có con
chàng từ Trùng Khánh xuống, đến với Phầy, Nậm trả cho vợ cũ một
chân đèo thì cất tiếng Ái Au để làm vạn quan tiền và 100 lạng vàng
tín hiệu nhận ra nhau giữa đỉnh để mua con Yểng. Chàng đem
đèo. Đêm nọ, họ hẹn nhau nhưng Yểng lên núi (đèo) cao thả, rồi từ
chàng trai bị gia đình phát hiện, đó không ai gặp chàng nữa. Con
bắt trói lại. Người con gái gọi mãi, Yểng sau sinh sôi thành đàn, về
đợi mãi, kiệt sức giữa đỉnh đèo, bị sau đường lên đèo gọi là Có Yểng,
hổ tha vào rừng sâu. Chàng trai lâu dần gọi chệch là Cổ Yểng.