Page 102 - Lịch sử đảng bộ Tuyên Quang 1945 - 1970
P. 102

Do làm tốt công tác binh vận, địch vận, lợi dụng mâu thuẫn trong nội bộ
                     địch, quá trình đấu tranh giành chính quyền tại các huyện cũng như ở thị xã  đã
                     diễn ra nhanh gọn hơn, giảm bớt đổ máu, tổn thất cho cách mạng. Rất nhiều nơi,
                     binh lính tự mang súng về với nhân dân hoặc chính quyền tay sai tự nguyện  cho
                     người đi đón quân cách mạng. Trước sự lan rộng của phong trào khởi nghĩa và
                     tiến công giải phóng, đáp ứng yêu cầu ổn định ngay tình hình chính trị - xã hội ở
                     địa phương, Đảng bộ đã biết sử dụng kịp thời những người thuộc tầng lớp quan
                     lại của địch tham gia chính quyền mới. Khi còn thiếu cán bộ cách mạng, đồng
                     bào còn chưa đủ điều kiện chọn lựa, trong khi một số quan chức chính quyền cũ
                     đã được giác ngộ và có kinh nghiệm quản lý thì việc sử dụng như trên là chủ
                     trương rất đúng đắn, phù hợp. Vấn đề là ở chỗ phải nắm vững diễn biến tư tưởng
                     chính trị của họ và những khâu công  tác quan trọng như tài chính, quốc phòng,
                     an ninh.
                            Thời kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược, Đảng  bộ đã quan
                     tâm giáo dục nhiều địa chủ trở thành địa chủ kháng chiến, nhiều nhà hữu sản
                     thuộc các giới khác nhau trở thành những điển hình tích cực đóng góp cho cách
                     mạng, đồng thời giác ngộ rất nhiều người lầm đường lạc lối, cô lập bọn đầu sỏ
                     góp phần nhanh chóng phá tan các tổ chức phản cách mạng, các ổ nhóm cướp
                     phá gây mất trật tự, an ninh xã hội. Những kết quả này là yếu tố quan trọng củng
                     cố thêm một bước khối đoàn kết dân tộc trong mặt trận toàn dân kháng chiến.
                            Một trong những nguyên nhân dẫn đến thắng lợi  của công tác binh vận,
                     địch vận ở Tuyên Quang thời kỳ này là Đảng bộ đã biết dùng phong trào quần
                     chúng và lực lượng quân sự, công an làm chỗ dựa vững chắc cho biện pháp
                     tuyên truyền, thuyết phục, biết khoét mâu thuẫn nội bộ địch để làm suy yếu dần
                     hàng ngũ chúng. Song, do không xác định đúng thành phần, quan niệm còn đơn
                     giản, phiến diện, nên có lúc Đảng bộ đã vấp phải sai lầm lớn trong công tác này,
                     đặc biệt là vào những năm 1953 - 1954. Thời kỳ này, tại nhiều nơi trong tỉnh,
                     Đảng bộ đã không tranh thủ được một số người ở tầng lớp trên còn có uy tín với
                     quần chúng, không phân biệt được những người đã có công với cách mạng, tích
                     cực trong kháng chiến, dẫn đến hậu quả làm phương hại đến chính sách đoàn kết
                     dân tộc, đoàn kết các tầng lớp nhân dân của Đảng.
                            4. Phát huy tinh thần tự lực, tự cường của đồng bào các dân tộc trong
                     tỉnh, đồng thời tranh thủ sự giúp đỡ của Trung ương và các tỉnh bạn để khai
                     thác tốt mọi tiềm năng của địa phương và chỉ đạo thực tiễn phong trào cách
                     mạng ở địa phương phải biết kết hợp hài hoà giữa yếu tố nội lực với yếu tố
                     ngoại lực trong đó nội lực đóng vai trò quyết định.
                            Xuất phát từ những khó khăn rất lớn về tự nhiên, kinh tế, xã hội của một
                     tỉnh niềm núi, nên sự giúp đỡ của Trung ương và các tỉnh bạn là yếu tố góp phần
                     quyết  định  sự  phát  triển  nhanh  hay  chậm  của  phong  trào  cách  mạng  ở  địa
                     phương. Ngay từ buổi đầu nhen nhóm ngọn lửa đấu tranh cho đến khởi nghĩa

                     giành chính quyền và kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược. Trung ương
                     đã cử nhiều cán bộ, đảng viên đến xây dựng phng trào cách mạng tại Tuyên
                     Quang. Phần lớn các đồng chí  đó đã  đảm đương  nhiều chức vụ và trọng trách



                                                                102
   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107