Page 247 - Tuyên Quang trong cách mạng tháng Tám
P. 247
5 toa đầy than chạy sầm sập vượt qua, tiếng còi tàu the thé vang lên. Chỉ thế thôi
cũng đủ cho tôi ngẩn người, bồi hồi sung sướng khó tả.
Tại địa điểm thuộc Chiêm Hoá, ở quan đóng trong một thôn (tôi không
nhớ tên), mỗi bộ phận một nhà, ở nhờ dân. Phòng 5 chúng tôi do anh Vinh phụ
trách, cán bộ thì ngoài tôi, còn có anh Bao và hai ba người nữa, hình như trong
đó có anh Minh Chi mà tôi gọi là "nhà mơ mông" nhưng lại không hay làm thơ.
Anh Bùi Công Trừng cũng ở đây với chúng tôi
*
* *
Rồi mọi thủ tục và giấy tờ đã xong, Dụ và tôi chuẩn bị lên đường (sang
công tác ở Biện sự xứ Côn Minh, Trung Quốc- BBT). Khi ấy, tôi không ngờ là
mình sẽ đi hẳn khỏi Ban Kiểm tra 12 mãi mãi, mà chỉ nghĩ là sẽ đi lâu, chưa biết
có trở lại hay không. Cả hai chúng tôi đều mang tâm trạng giằng xé, vừa phấn
khởi được ra công tác nước ngoài, vừa lưu luyến nơi mà chúng tôi đã trưởng
thành, đã gắn bó với anh Bẩy và tất cả mọi người. Anh em vui vẻ chúc mừng,
chúng tôi cũng mỉm cười, nhưng lòng nặng trĩu. Trước đó và sau này, trong
cuộc đời công tác, tôi còn rất nhiều lần chia tay với cơ quan, đơn vị, có lần đi
bình thản như không, có lần cũng buồn cũng tiếc, nhưng không lần nào nặng nề,
sâu đậm như cái lần năm đó, nó ý hệt như người con của xóm làng, vào ngày
khăn gói giã biệt quê hương…
247