Page 25 - Chien thang VB-TD 1947
P. 25
TUYÊN QUANG VỚI CHIẾN THẮNG VIỆT BẮC - THU ĐÔNG 1947
và Mỹ, giữa Pháp và Trung hoa dân quốc là một sách lược phân hóa
kẻ thù, cô lập và tập trung cao độ mũi nhọn đấu tranh vào kẻ thù
trực tiếp là thực dân phản động Pháp xâm lược.
Thứ tư, vận động dư luận nước Pháp và thương lượng trực tiếp
với đại diện Chính phủ Pháp nhằm vãn hồi hòa bình.
Trong khi nỗ lực đẩy mạnh xây dựng lực lượng về mọi mặt và tổ
chức cuộc kháng chiến, với quan điểm nhân đạo và hòa bình, Đảng,
chính phủ và hồ chí Minh chủ trương không bỏ lỡ cơ hội giảng hòa
với Pháp trên cơ sở Pháp phải tôn trọng nền độc lập và thống nhất
của nước Việt nam.
nghị quyết của hội nghị cán bộ Trung ương (4-1947) chủ trương
“phải lợi dụng hết khả năng ngoại giao, làm cho cuộc đổ máu Việt -
Pháp rút ngắn lại”. Tuy nhiên, chủ trương sử dụng biện pháp ngoại
giao không phải là sự nhu nhược, nếu thực dân Pháp tiếp tục dùng
chiến tranh xâm lược thì nhân dân Việt nam sẽ chiến đấu đến cùng.
chỉ thị ngày 22-5-1947 của Trung ương Đảng khẳng định: “nếu
Pháp không công nhận nước ta độc lập và thống nhất thì ta tiếp tục
kháng chiến đến toàn thắng mới thôi” .
1
Từ ngày kháng chiến toàn quốc bùng nổ (19-12-1946) đến đầu
tháng 3-1947, với tinh thần “còn nước còn tát”, tám lần hồ chí
Minh gửi thư cho chính phủ, Quốc hội và nhân dân Pháp, nêu rõ
nguyên nhân xung đột, đề nghị ngừng bắn và nối lại các cuộc đàm
phán để vãn hồi hòa bình.
Trong thư gửi Quốc hội và nhân dân Pháp (7-1-1947) hồ chí
Minh viết:
“Muốn lập lại hòa bình chỉ cần:
a) Trở lại tình trạng trước ngày 20-11 và 17-12-1946, đình chỉ
ngay và đình chỉ thực sự những cuộc xung đột trong toàn cõi Việt
nam (Nam Kỳ, Trung Kỳ và Bắc Kỳ).
1. Đảng cộng sản Việt nam: Văn kiện Đảng Toàn tập, Sđd, t.8, tr.186
và 209.
26