Page 23 - Chien thang VB-TD 1947
P. 23
TUYÊN QUANG VỚI CHIẾN THẮNG VIỆT BẮC - THU ĐÔNG 1947
chặn xu hướng liên Á chống phương Tây gây bất lợi cho chính sách
thực dân mới của Mỹ. Việc Mỹ tuyên bố rút quân khỏi Trung Quốc
(30-6-1947) thể hiện Mỹ chưa sẵn sàng tiến hành một cuộc chiến
tranh ở khu vực này.
Tháng 01-1947, Bộ ngoại giao Mỹ tỏ ý định muốn làm trung
gian hòa giải cuộc xung đột Việt - Pháp, nhưng bị Pháp từ chối và
còn buộc tội cho Mỹ, rằng vì Mỹ mà Pháp chậm khẳng định lại chủ
quyền của mình ở Đông Dương.
Tháng 5-1947, Bộ ngoại giao Mỹ nêu quan điểm: “Trong khi
chúng ta sẵn sàng làm mọi điều xét ra có ích, người Pháp nên hiểu
chúng ta không hề có ý định đưa ra bất kỳ giải pháp hay can thiệp
nào vào tình hình. Tuy nhiên, họ cũng nên hiểu rằng chúng ta không
thể không quan tâm tới việc phát triển ở Đông Dương có thể tác
động sâu sắc tới tình hình Viễn Đông nói chung” . Bộ ngoại giao Mỹ
1
chỉ thị cho Đại sứ Mỹ ở Paris và lãnh sự Mỹ ở Việt nam giải thích
rõ hơn lập trường của Mỹ. Mỹ cho rằng mặc dù hồ chí Minh có liên
hệ với cộng sản, nhưng chủ nghĩa thực dân cũ của Pháp cũng đã lỗi
thời. Mỹ khuyên Pháp nên biết điều.
ngày 17-6-1947, người phát ngôn Bộ ngoại giao Mỹ tuyên bố:
“Mỹ mong có giải pháp hòa bình cho vấn đề Đông Dương”. Mỹ lo sợ
việc Pháp sử dụng toàn bộ viện trợ của Mỹ vào cuộc chiến tranh xâm
lược Việt nam, trái với mục tiêu của Mỹ muốn lôi kéo Pháp để chống
lại chính sách của Liên Xô trong vấn đề Đức, Đông âu và nhật Bản.
Mỹ muốn Pháp điều chỉnh chính sách thuộc địa, theo hướng
nới rộng quyền tự trị cho chính quyền của người bản xứ “không
cộng sản”, nhằm tạo điều kiện cho Mỹ về lâu dài có thể thâm nhập
vào khu vực này. Vì thế, Mỹ thúc đẩy Pháp thực hiện “giải pháp
Bảo Đại”; cử người gặp Bảo Đại ở hồng Kông (8-1947), gặp cao ủy
Bollaert ở Đông Dương (9-1947), rồi gặp chính phủ Pháp ở Paris.
1. Các tài liệu Lầu Năm góc, Beacon Press, Boston, 1971, t.1, bản dịch
lưu Thư viện Quân đội, tr.32.
24