Page 209 - Chien thang VB-TD 1947
P. 209
TUYÊN QUANG VỚI CHIẾN THẮNG VIỆT BẮC - THU ĐÔNG 1947
ngày 25-11-1947, Trung đội trưởng ngô Thế nùng chỉ huy
Trung đội 10 (đại đội 4) cơ động theo đường mòn về Đồng Múc đánh
thương vong một số đông. Sáng 26-11-1947, một toán địch lọt vào
trận địa lôi ở Đa năng đã bị Trung đội công binh của Tiểu đoàn do
Trung đội trưởng nguyễn Linh Dũng chỉ huy đánh thương vong...
Qua Đa năng, quân địch vấp phải trận phục kích của Đại đội
5 ở Bắc Lũng. Trong thời gian địch đóng quân quanh huyện lỵ Sơn
Dương từ ngày 26-11-1947 đến 2-12-1947, Đại đội 5 liên tục bám
sát, quấy rối, chặn đánh các toán quân đi càn quét, cướp bóc nhân
dân. Tới ngày 2-12-1947, địch bỏ Sơn Dương chia thành hai cánh
rút lui: Một cánh theo đường Thiện Kế về Vĩnh yên, một cánh qua
đèo Khế sang Đại Từ để bắt liên lạc với cánh quân Bôphrê đang bị
Trung đoàn Thủ đô đánh đuổi.
những trận đánh liên tiếp chặn đường địch rút lui trong tháng
11 và 12-1947 đã được Thượng tướng Song hào, nguyên chủ tịch
Ủy ban khởi nghĩa tỉnh Tuyên Quang, nguyên chính ủy Khu X
miêu tả trong hồi ký “Dưới ngọn cờ vinh quang của Đảng”: những
đơn vị địch theo đường bộ, về tới Sơn Dương, căn cứ địa của Khu
giải phóng trước đây, đã bị đuổi đánh kịch liệt và hơn 100 tên lính
âu - Phi nữa lại bị chết. các tiểu đoàn chủ lực và dân quân du
kích đã bám sát chúng từng bước mà đánh. Trên con đường Bình
ca - Sơn Dương quen thuộc ấy đã diễn ra một quang cảnh thật
hào hùng: Toàn dân đánh giặc. có những chị phụ nữ, những ông
già hăm hở dẫn đường cho bộ đội vượt rừng, tắt núi để truy kích
địch. có cả những em bé 11, 12 tuổi cũng xung phong đi làm giao
thông, liên lạc.
nếu chiến thắng Bình ca là chiến công mở đầu cho những chiến
công rực rỡ khác trên sông Lô, trên mặt trận Khu X, bảo vệ an toàn
cửa ngõ phía Tây của aTK. thì những trận phục kích và truy kích
tiêu hao địch trên đường chúng rút lui đã thực hiện được nhiệm vụ
tiêu hao sinh lực địch, buộc địch phải rút nhanh, hạn chế sự đốt
phá, cướp bóc tài sản và tàn sát nhân dân, không sục sâu vào căn cứ
210