Page 18 - Truyen-thong-BTG
P. 18
với nhiều thù trong, giặc ngoài. Trước tình thế “ngàn cân treo
sợi tóc”, cùng với việc củng cố chính quyền, bài trừ nội phản,
“diệt giặc đói, diệt giặc dốt”, Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng ta
đã tìm các biện pháp đấu tranh mềm dẻo nhằm duy trì hòa
bình, giữ vững độc lập dân tộc, tranh thủ thời gian củng cố
chính quyền cách mạng non trẻ, tích cực chuẩn bị cho kháng
chiến lâu dài. Trong hoàn cảnh ấy, thực dân Pháp lại rắp tâm
xâm lược nước ta; buộc cả dân tộc ta một lần nữa vùng đứng
lên với ý chí quật cường: “thà hy sinh tất cả, chứ nhất định
không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ”.
Sau ngày Toàn quốc kháng chiến, đầu năm 1947, Chủ
tịch Hồ Chí Minh cùng Trung ương Đảng và Chính phủ
quyết định trở lại căn cứ địa Việt Bắc, với niềm tin vững chắc
như nhận định của Người: “Cách mệnh đã do Việt Bắc mà
thành công, thì kháng chiến sẽ do Việt Bắc mà thắng lợi”.
Căn cứ địa Việt Bắc tiếp tục trọng trách lịch sử của mình, là
An toàn khu (ATK) bảo vệ cơ quan đầu não kháng chiến; là
hậu phương vững chắc, xây dựng lực lượng cho tiền phương
chiến đấu. Một lần nữa, Đảng bộ và đồng bào các dân tộc
tỉnh Tuyên Quang lại vinh dự, tự hào được bảo vệ Bác Hồ,
Trung ương Đảng và Chính phủ, che chở cán bộ, đảng viên,
đóng góp to lớn vào thắng lợi cuối cùng của cuộc kháng chiến
trường kỳ chống thực dân Pháp xâm lược.
Trong những năm 1947-1954, Chủ tịch Hồ Chí Minh cùng
Trung ương Đảng, Chính phủ, Quốc hội, Mặt trận Tổ quốc, các
cơ quan Trung ương... cùng các đồng chí lãnh đạo cao cấp của
Đảng, Nhà nước đã ở và làm việc tại Tuyên Quang, đề ra
những chủ trương, đường lối, quyết sách quan trọng. Bằng trí
tuệ uyên thâm, tầm nhìn xa rộng, bản lĩnh vững vàng, Người
20