Page 161 - Truyen-thong-BTG
P. 161
hở nhưng vì quan trọng nên địch không thể bỏ qua được, chủ
trương tác chiến của Tổng Quân ủy được Thường vụ Trung
ương Đảng thông qua là: dùng một bộ phận quân chủ lực,
phối hợp với các lực lượng vũ trang địa phương, mở các cuộc
tiến công lên Tây Bắc, Trung Lào, Hạ Lào, Bắc Tây Nguyên
nhằm tiêu diệt sinh lực địch, giải phóng đất đai, buộc địch
phải phân tán quân cơ động để đối phó; khối chủ lực lớn còn
lại bí mật giấu quân ở trung du và cửa ngõ Việt Bắc, sẵn
sàng đánh địch tiến công vào hậu phương ta hoặc cơ động đi
hướng khác khi tình hình đòi hỏi. Bằng cách đó, ta buộc quân
xâm lược phải lún sâu vào mâu thuẫn không thể nào gỡ nổi
giữa tập trung và phân tán binh lực để tạo nên thế trận mới,
thời cơ mới có lợi cho ta. Trong quá trình đó, theo dõi sự phát
triển của tình hình để khi thời cơ xuất hiện thì nhanh chóng
tập trung lực lượng tiêu diệt một bộ phận quan trọng sinh
lực địch, làm chuyển biến cục diện kháng chiến . Ta lấy Tây
1
Bắc làm hướng chính.
Ngày 06/12/1953, khi địch đã nhảy dù xuống Điện Biên
Phủ, Tây Bắc đã trở thành hướng chính như dự kiến của ta
trong kế hoạch Đông - Xuân, Tổng Quân ủy đã gửi tờ trình
tới Bộ Chính trị nêu “thời gian tác chiến ở Điện Biên Phủ ước
tính độ bốn mươi lăm ngày”. Trận đánh có thể khởi đầu vào
tháng 02/1954. Đây “sẽ là một trận công kiên lớn nhất từ
trước tới nay”, sử dụng 3 đại đoàn bộ binh, toàn bộ pháo
binh, công binh, lực lượng phòng không. Nếu kể cả cơ quan
chỉ huy chiến dịch các đơn vị trực thuộc bộ đội bảo vệ, cung
_______________
1. Theo sách: Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp và Điện Biên Phủ,
Nxb. Văn học, Hà Nội, 2014, tr.93-94.
163