Page 326 - TQ - Thu do khu giai phong trong CMT8
P. 326
trực tiếp cho bộ đội địa phương và bộ đội chủ lực. Dưới sự lãnh
đạo của Đảng, Tuyên Quang đã chú trọng vấn đề đẩy mạnh xây
dựng và phát triển lực lượng vũ trang có trang bị vũ khí, thực
hiện huấn luyện các chương trình Việt Minh, đáp ứng được yêu
cầu chiến đấu, bảo vệ các cơ sở cách mạng.
Cùng với xây dựng lực lượng chính trị quần chúng và xây
dựng lực lượng vũ trang, trong các cuộc cách mạng, để giành
được thắng lợi nhất thiết phải xây dựng căn cứ địa, hậu
phương, đấu tranh vũ trang, chiến tranh cách mạng càng lâu
dài, ác liệt thì vai trò của căn cứ địa, hậu phương càng trở nên
quan trọng. Căn cứ địa trước hết được xây dựng bởi lực lượng
chính trị gồm cơ sở đảng, cơ sở quần chúng, giác ngộ, tập hợp
đông đảo quần chúng tham gia cách mạng, từ đó tạo ra địa
bàn an toàn làm chỗ đứng chân của lực lượng cách mạng. Ở
Tuyên Quang, trước sự tấn công của kẻ thù, các lực lượng vũ
trang đã lùi về nông thôn, rừng núi, dựa vào địa thế hiểm yếu
của địa hình để củng cố, xây dựng lực lượng về mọi mặt, chuẩn
bị cho kháng chiến. Dưới sự lãnh đạo của Đảng bộ địa phương,
các căn cứ địa, hậu phương đã ra đời nhằm đáp ứng yêu cầu
cấp thiết của cuộc chiến đấu. Cuối năm 1942, Cứu quốc quân
đã xây dựng được cơ sở Việt Minh tại các huyện Sơn Dương,
Yên Sơn, Chiêm Hóa. Tháng 11-1943, lãnh đạo Cứu quốc quân
quyết định chọn vùng núi Hồng (huyện Sơn Dương) làm địa
bàn xây dựng căn cứ, lấy đây làm bàn đạp để phát triển cơ sở
ra xung quanh. Thực hiện chủ trương này, hàng loạt cơ sở cách
mạng được xây dựng ở các xã: Hợp Thành, Trung Yên, Bình
Yên... (thuộc huyện Sơn Dương), xã Chiêu Yên, Quý Quân,
Kiến Thiết, Trung Trực, Kim Quan (thuộc huyện Yên Sơn).
Đến giữa năm 1944, phong trào cách mạng đã hình thành ở
hầu khắp các vùng nông thôn Tuyên Quang, các căn cứ của
328