Page 202 - TQ - Thu do khu giai phong trong CMT8
P. 202
tiến có thể đánh, lui có thể giữ, có đường giao thông liên lạc
thuận tiện, từ Tuyên Quang có thể dễ dàng lui về Bắc Kạn, Cao
Bằng, Thái Nguyên, sang Yên Bái, lên Hà Giang, khi Nam tiến
cũng rất dễ dàng mở rộng xuống Thái Nguyên, Phú Thọ, Vĩnh
Phúc. Như vậy, Tuyên Quang gần với đồng bằng, gần với Hà
Nội, thuận lợi cho chỉ đạo phong trào cách mạng cả nước, là địa
phương có đầy đủ các yếu tố cần thiết của một căn cứ chiến
lược, cơ động, vững chắc trong chiến tranh giải phóng. Ðịa điểm
này đáp ứng đầy đủ các yêu cầu của cách mạng đặt ra. Do đó,
việc chuyển địa điểm hoạt động từ Pác Bó (Cao Bằng) về Tân
Trào (Tuyên Quang) là một quyết định đặc biệt sáng suốt, dũng
cảm, táo bạo và rất kịp thời của Trung ương Đảng và Chủ tịch
Hồ Chí Minh.
Ngày 4-5-1945, hai ngày sau khi Hồng quân Liên Xô chiếm
toàn thành phố Béclin, kéo cờ chiến thắng trên nóc Nhà Quốc
hội Đức, Chủ tịch Hồ Chí Minh cùng đoàn công tác bắt đầu cuộc
hành trình từ Pác Bó (Cao Bằng) về Tân Trào (Tuyên Quang)
theo con đường Nam tiến mà Người đã vạch ra cho đội Việt
Nam tuyên truyền giải phóng quân trước đó. Lựa chọn thời
điểm di chuyển về Tuyên Quang cũng là một trong những quyết
định đúng đắn, rất kịp thời của Chủ tịch Hồ Chí Minh: sau khi
Liên Xô tiêu diệt phát xít Đức tại sào huyệt của chúng và buộc
chúng đầu hàng vô điều kiện (tháng 5-1945), Liên Xô chuyển
lực lượng sang mặt trận châu Á để cùng các nước Đồng minh
tiêu diệt phát xít Nhật. Phát xít Nhật ở Đông Dương đã bắt đầu
hoang mang, dao động, giảm sút ý chí chiến đấu, Chủ tịch Hồ
Chí Minh nhận thấy đây là những diễn biến khẩn trương của
tình hình thế giới có lợi cho cách mạng trong nước, Người đã
quyết định di chuyển từ Cao Bằng về Tân Trào, để thuận lợi cho
việc trực tiếp chỉ đạo phong trào cách mạng cả nước. Chủ tịch
204