Page 436 - DIA CHI TUYEN QUANG_PHAN DAU
P. 436
436 ĐỊA CHÍ TUYÊN QUANG
Chương VI
TUYÊN QUANG KHÁNG CHIẾN
CHỐNG THỰC DÂN PHÁP XÂM LƯỢC
(1945 - 1954)
I- XÂY DỰNG VÀ BẢO VỆ CHÍNH QUYỀN quân Tưởng về vấn đề lương thực, thực
CÁCH MẠNG phẩm thì chúng đã ngang nhiên bắt giam
đồng chí Nguyễn Công Thành, Bí thư Tỉnh
1. Giữ vững chính quyền cách bộ Việt Minh. Chúng còn lập ra các tổ chức
mạng, xây dựng cuộc sống mới
phản động, âm mưu chống phá cách mạng
Nằm trong hoàn cảnh chung của cả lâu dài. Hành động ngang ngược của quân
nước, sau khi giành được chính quyền, Tưởng đã gây cho ta nhiều khó khăn trong
nhân dân các dân tộc Tuyên Quang cũng việc xây dựng và bảo vệ chính quyền cách
phải đương đầu với tình trạng thù trong mạng non trẻ.
giặc ngoài. Ngày 25-8-1945, Quân đoàn 52 Lợi dụng tình trạng khó khăn chung
của Trung Hoa Quốc dân Đảng do tướng của đất nước và của địa phương, bọn
Triệu Quang Vũ cầm đầu, từ Hà Giang kéo phản động Quốc dân Đảng, thổ phỉ các
xuống chiếm đóng thị xã Tuyên Quang và địa phương dựa vào quân Tưởng Giới
rải quân bố trí các vùng xung quanh, án Thạch đã ngóc đầu dậy hoạt động, tổ chức
ngữ các đường ra vào thị xã. Lấy danh chống phá cách mạng và khống chế nhân
nghĩa đồng minh, ngay sau khi đến Tuyên dân. Ở huyện lỵ Chiêm Hóa, một nhóm
Quang, quân Tưởng đã đưa ra một số yêu phản động có vũ trang tập trung tại nhà
sách; đòi chính quyền ta phải cung cấp Kiểm lâm, khi nghe tin quân Tưởng vào
lương thực, thực phẩm; cưỡng bức đồng Tuyên Quang, chúng đã cưỡng bức đồng
bào nộp tiền để lấy thẻ “Hoa kiều”; ép bào góp gạo, tiền để cung cấp cho quân
nhân dân ta phải tiêu tiền Quan kim mất Tưởng. Chúng ngấm ngầm xếp đặt các
1
giá, làm hỗn loạn giá cả thị trường. Chúng chức vụ, để sẵn sàng thay thế chính quyền
đem quân lùng sục, bắt cóc và bắn giết cán cách mạng khi thời cơ tới. Tại Nà Hang,
bộ; phá hoại, cướp bóc tài sản của nhân lực lượng Việt Nam Quốc dân Đảng do
dân. Nghiêm trọng hơn, trong lúc chính Hoàng Quốc Chính cầm đầu, từ Hà Giang
quyền ta đang đàm phán với đại diện lén lút về móc nối với bọn phản động
1. 100 đồng Quan kim chỉ ngang giá 35 đồng tiền Đông Dương, nhưng chúng bắt nhân dân ta phải
tiêu ngang giá một ăn một.