Page 50 - Chien thang VB-TD 1947
P. 50

SỰ LÃNH ĐẠO CỦA ĐẢNG TRONG CHIẾN THẮNG...


            hoạch tác chiến, sử dụng lực lượng, phát huy tối đa sức mạnh đoàn
            kết của toàn dân đánh bại hoàn toàn cuộc hành binh chiến lược của
            thực dân Pháp.

                Trong chiến dịch Việt Bắc - Thu Đông năm 1947, nhân tố quan
            trọng hàng đầu tạo nên thắng lợi của quân dân Việt nam là nghệ
            thuật  tổ  chức  và  sử  dụng  lực  lượng  của  Đảng.  Qua  nghiên  cứu,
            phân tích và đánh giá tình hình, Bộ Tổng chỉ huy đã thống nhất
            nhận định: Quân Pháp tuy có ưu thế về máy bay, pháo binh, cơ giới,

            nhưng không thể phát huy được đầy đủ trên chiến trường rừng núi.
            hơn nữa, lực lượng địch phải dàn mỏng ở nhiều chiến trường. Trong
            điều kiện mùa Đông rừng núi ở Việt Bắc, quân đội Pháp chỉ có thể
            tiếp tế, tăng viện bằng đường bộ và đường sông. Dựa trên phân tích
            khoa học, đánh giá đúng tương quan so sánh lực lượng địch - ta, Bộ
            Tổng chỉ huy đã kịp thời điều chỉnh tổ chức, biên chế bộ đội chủ lực,
            đẩy mạnh xây dựng bộ đội địa phương, xác định phương châm tác
            chiến là: không tập trung binh lực lớn bộ đội chủ lực tiến công vào

            các căn cứ, đối mặt với bộ binh, cơ giới của địch.
                Đồng chí Võ nguyên Giáp nhận thấy cách đối phó thích hợp
            nhất với cuộc tiến công chiến lược của địch là thực hiện công thức:
            “đại đội độc lập, tiểu đoàn tập trung” ở tất cả các khu, trước hết là
            ngay tại Việt Bắc. Theo công thức ấy, quân dân Việt Bắc tập trung

            bao  vây, giam  chân, cô lập  quân  Pháp  ở  những vị  trí chúng vừa
            chiếm; cắt đứt đường giao thông liên lạc, tiếp tế, chi viện, ứng cứu
            giữa các bộ phận, nhất là chia cắt hậu phương với lực lượng hành
            binh của quân Pháp. Đồng thời, xác định đối tượng tác chiến chủ
            yếu là lực lượng cơ động trên bộ và trên sông.
                Theo đề nghị của đồng chí Võ nguyên Giáp: “Phân tán hai phần
            ba bộ đội chủ lực, đưa các đại đội về địa phương, cùng dân quân du
            kích phát động chiến tranh du kích rộng rãi”, Bộ Tổng chỉ huy điều
            nhiều cán bộ tiểu đoàn đã có kinh nghiệm xây dựng lực lượng trong
            những ngày đầu kháng chiến cùng các “đại đội độc lập” về các địa
            bàn hiểm yếu Thái nguyên, Bắc Kạn, cao Bằng và Tuyên Quang



                                             51
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55