Page 349 - Chien thang VB-TD 1947
P. 349
TUYÊN QUANG VỚI CHIẾN THẮNG VIỆT BẮC - THU ĐÔNG 1947
một lòng, sẵn sàng phối hợp cùng bộ đội chủ lực chiến đấu và
phục vụ chiến đấu.
ngay từ những ngày đầu thực dân Pháp mở cuộc tiến công, Bộ
Tổng chỉ huy đã phân tích và phát hiện chỗ yếu của địch khi chúng
tiến đánh lên Việt Bắc, đó là khâu tiếp tế vận chuyển. Không làm
chủ được các đường tiếp tế quan trọng (đường số 4, sông Lô), thực
dân Pháp tiến thoái đều khó. Đưa hơn một vạn quân lên một vùng
kinh tế tự cấp, tự túc, xa hậu phương, giao thông không thuận lợi,
thực dân Pháp gặp khó khăn rất lớn trong việc đảm bảo hậu cần kỹ
thuật. Đây là vấn đề sống còn đối với chiến dịch đổ bộ của thực dân
Pháp. Bộ Tổng chỉ huy chủ trương: Đánh mạnh ở mặt trận sông Lô
và đường 4, phá giao thông, tiếp tế vận tải của địch, kết hợp chặt
chẽ phát động nhân dân làm vườn không nhà trống, triệt nguồn tiếp
tế tại chỗ.
Trên mặt trận đường số 4 và đường số 3, bộ đội chủ lực và dân
quân du kích đã phối hợp tiêu diệt hàng trăm tên địch tại Đông
Khê, Thất Khê, Vũ nhai, Tràng Xá, chợ Mới, chợ Đồn, chợ rã, diệt
gọn từng trung đội địch trên đèo Gió, đèo Giàng, cắt đứt đường vận
chuyển từ cao Bằng xuống Bắc Kạn.
Tại mặt trận sông Lô, ngày 11-10-1947, quân và dân các xã
ven sông Lô tham gia chiến đấu chặn địch tại Sóc Đăng (Đoan
hùng - Phú Thọ). ngày 12-10-1947, cùng với bộ đội chủ lực phục
kích tàu địch tại bến phà Bình ca, tiêu diệt gần một trung đội đổ
bộ. ngày 3-11-1947, thực dân Pháp dùng canô chở 200 quân đổ
bộ lên Bình ca, nhưng đã bị quân dân Sơn Dương (Tuyên Quang)
chặn đánh quyết liệt ở nhiều nơi, kế hoạch tiến sâu vào Sơn Dương
của địch bị thất bại. các binh đoàn lớn của địch càng đi sâu vào
căn cứ Việt Bắc càng bị chia cắt và hao mòn lực lượng. Tại Tuyên
Quang, quân Pháp cả lúc tiến quân cũng như lúc rút về đều bị
chặn đánh quyết liệt và tổn thất nặng nề tại Km 7 (đường Tuyên
Quang - hà Giang); Đầm hồng, đèo Gà, cầu cả (chiêm hóa),
Khe Lau (yên Sơn)... Không thực hiện được âm mưu, lại bị tổn
350