Page 323 - Chien thang VB-TD 1947
P. 323
TUYÊN QUANG VỚI CHIẾN THẮNG VIỆT BẮC - THU ĐÔNG 1947
ngày 3-7-1947, sau khi mặt trận Tây nam (hà nội) bị vỡ, thực
dân Pháp cho quân tiến theo đường hà Đông, nam Định, Phủ Lý và
tiến lên theo sông Đáy. Xác định cuộc kháng chiến đã bắt đầu lan
rộng lên Việt Bắc, 2 trạm giải phẫu nhanh chóng được đổi tên thành
1
“Đoàn mổ xẻ lưu động Việt Bắc”. nhiệm vụ của đoàn chủ động cấp
cứu những trường hợp bị thương nặng trên các chiến trường. Thực
hiện nhiệm vụ, xác định Pháp sẽ mở rộng chiến tranh, Đoàn đã chủ
động di chuyển gấp lên Tuyên Quang bằng hai con đường:
Một là, di chuyển cán bộ, trang thiết bị dụng cụ bằng xe đạp,
xe tay kéo theo đường bộ. Đoàn di chuyển từ hoà Xá tiến lên Đông
Mô rồi đến Sơn Tây trú ngụ. Dừng chân ở Sơn Tây không lâu, đoàn
tiếp tục di chuyển lên Đoan hùng, Phú Thọ và dần tiến lên Tuyên
Quang. Đến đất Tuyên Quang chưa được một ngày đoàn phải rút
lên Làng ải, chiêm hoá. Làng ải cách tỉnh lỵ Tuyên Quang gần
2
70 km và gần aTK nơi Trung ương đóng. cách đó không xa là khu
vực Đầm hồng, là địa bàn hoạt động của các cơ quan tài chính
Trung ương, cách chiêm hóa khoảng 10 km. như vậy, chiêm hóa
là địa điểm an toàn, xa các trục giao thông lớn, nằm giữa lòng Việt
Bắc. Do đó, đây được xem là lựa chọn tối ưu để đặt các cơ sở y tế.
Hai là, khi thực dân Pháp chuẩn bị mở cuộc tấn công lên Việt
Bắc, các trạm phẫu thuật lưu động nhanh chóng rút về Vân Đình.
1. Trạm giải phẫu làng Kim Lũ do các bác sĩ Tôn Thất Tùng, hoàng
Đình cầu, nguyễn hữu phụ trách; trạm giải phẫu ở bệnh viện Bạch Mai
do bác sĩ Vũ Đình Tùng và Đinh Văn Thắng phụ trách.
2. Làng ải, sau cách mạng tháng Tám thuộc xã an Lạc (hồi đó nhiều
làng ghép lại thành một xã), nhưng dân chưa quen dùng, vì vậy các thế hệ
sinh viên đến nay chỉ quen gọi là làng ải. Dẫu sao tên gọi an Lạc cũng là
cái điềm trường sẽ “an cư” và “lạc nghiệp” ở nơi này. Phong cảnh làng ải
rất đẹp. có ngòi Quẵng quanh co, nước xanh, bờ cát, chảy ra sông Gâm. có
nhiều đồi và đâu đâu cũng là rừng. rừng núi hoang vu, chỉ thấy một màu
xanh, thỉnh thoảng mới thấy thấp thoáng tà áo chàm của người dân tộc.
ra khỏi nhà là ngửi thấy mùi lá mục và cảm giác ẩm ướt dưới chân, nhưng
muỗi rừng cũng chẳng thiếu và nếu trời mưa những đàn vắt vươn vòi sô
đến mỗi khi nhận thấy có hơi người.
324