Page 181 - Chien thang VB-TD 1947
P. 181

TUYÊN QUANG VỚI CHIẾN THẮNG VIỆT BẮC - THU ĐÔNG 1947


            chiến  dịch  phản  công,  lần  đầu  tiên  xuất  hiện  trong  kháng  chiến
            chống Pháp. cùng với việc hình thành ba mặt trận, tạo thế có lợi cho
            ta, hướng chiến dịch được chỉ ra chính xác, đó là tập trung nỗ lực vào

            bẻ gẫy gọng kìm yếu nhất của địch là hướng sông Lô - đường số 2,
            phá thế bao vây của địch. Tổ chức lực lượng và chọn cách đánh phù
            hợp với tương quan lực lượng và thế trận hai bên trong chiến dịch.
                Trong báo cáo tại hội nghị tổng kết, Tổng chỉ huy Võ nguyên
            Giáp đã phân tích, làm sáng tỏ sự khác biệt giữa mệnh lệnh ngày
            4-10-1947 và các mệnh lệnh bổ cứu ngày 15-10 và ngày 27-10-1947,

            cụ thể là: Du kích là chính, vận động là phụ và ngoài bộ đội chủ lực
            tập trung đánh vận động, còn bộ đội hoạt động trên các chiến trường
            lấy đơn vị đại đội mà bố trí. Tổng chỉ huy nhận xét rằng phương
            châm thì đúng nhưng không cụ thể. mãi tới khi tác chiến mới nhận
            thấy. Không nói đến tập trung và đánh như thế nào, cũng không cụ
            thể cho nên:
                - cấp khu tập trung quá nhiều, làm cho hậu phương sơ hở, địch
            đến không có bộ đội nên chúng tự do hoành hành.

                - Trung đoàn địa phương bố trí có tính chất trận địa, khi điều
            động một đơn vị đi là ở đó bị trống. Bố trí như vậy nhất định có chỗ
            hở và quân nhiều mà hóa ít, vì địch chọc vào chỗ nào cũng được.
                những thiếu sót đã được bổ cứu bằng hai mệnh lệnh (từ hai
            mệnh lệnh ngày 15 và 27-10-1947), với sự ra đời của ba mặt trận và
            việc hình thành đại đội độc lập (có nhiệm vụ chiến đấu bảo vệ địa
            phương, phát động chiến tranh du kích) và tiểu đoàn tập trung (có

            nhiệm vụ lưu động tác chiến vận động, không lệ thuộc vào nhiệm
            vụ cố định của địa phương nào). nhờ sớm phát hiện được thiếu sót,
            kiên quyết thay đổi kế hoạch, thay đổi cách đánh, nên cả bộ đội chủ
            lực và lực lượng vũ trang địa phương đều phát huy sức mạnh để
            tiêu hao, tiêu diệt địch làm thất bại chiến lược “đánh nhanh, thắng
            nhanh” của Pháp. Quân và dân các tỉnh trong đó có cao Bằng và
            Tuyên Quang đã góp phần xứng đáng để giành thắng lợi lớn, bảo vệ
            vững chắc căn cứ địa Việt Bắc.



                                             182
   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185   186